Thay đổi thế giới đốt cháy tôi!

By me  •  Last Update: Tháng Mười Hai 1, 2022
16 minutes read.  •  Home » News

Từ lâu rồi tôi rất mong cuộc đời này mình sẽ làm nên điều gì đó vĩ đại.

Tôi là kẻ khờ khạo ở “giai cấp lao động” vì không biết cách tự tranh giành quyền lợi người lao động như người khác, không mảy may tự đề xuất tăng lương, thật ra còn không nắm rõ quyền lợi của mình sau khi nghĩ việc là gì…

Rồi lại là kẻ khôn nguôi với những gì mình hoài bảo nhưng đến nay chưa làm được.

Thời còn làm việc cùng Thầy ở trường (tôi tốt nghiệp và sau đó được giữ lại làm), sứ mệnh theo định nghĩa từ môn quản trị chiến lược lúc đấy của tôi là đi “chữa bệnh cho doanh nghiệp” (doanh nghiệp từ đấy tới giờ ông nào không bệnh).

Tôi làm đề tài liên quan đến doanh nghiệp trong giai đoạn thực tập và sau khi ở lại đây làm việc, tôi tiếp tục làm việc với các doanh nghiệp… trên lý thuyết (vì thời đấy có ma doanh nghiệp nào chịu cho chúng tôi làm), nghiên cứu qua tài liệu về Human Performance Technology, Business Process Improvement.

Tôi chấp nhận mức lương thấp để đổi lại được ở đấy và mơ, không màng đến những công việc “tầm thường” ngoài kia, tôi cũng dễ bị thuyết phục khi người ta đưa cho mình 1 vision, muốn tạo dấu ấn cho đời.

Tôi rời khỏi công ty sau 3 năm vì biết rằng mọi thứ sẽ không đi đến đâu với cách làm ấy, chim én đã không làm nên mùa xuân, mọi thứ chùn lại và không có bất kỳ đột biến nào.

Dù hoài bão của chúng tôi là tốt, vì đã quá ngán ngẩm với doanh nghiệp thời đấy, nhưng không cách nào chúng tôi đưa điều đó thành hiện thực.

Tôi rời đi và mang theo 1 ý tưởng về hoài bão lớn………

Nhất định phải vĩ đại, nhưng làm gì thì tôi chưa hình dung ra

Thời gian sau tôi phỏng vấn vào 2 công ty logistics (có lúc tôi nghĩ làm logistic sẽ giúp chấn hưng quốc gia) nhưng trượt cả, 1 chỗ chăm chăm vào việc tôi có sẵn 1 nguồn khách nào từ trước không, chỗ còn lại bắt tôi dịch 1 đoạn văn sang tiếng anh rồi sau đó đánh rớt (có lẽ chữ xấu đã hãm hại tôi) 😀

Tôi tiếp tục phỏng vấn với 1 công ty bất động sản nào đó, nhưng mối duyên không thành, may cho tôi.

Tôi vào làm ở công ty thứ 2 sau khi đọc xong mẫu tuyển dụng, dám cá là chưa từng có mẫu tuyển dụng nào như thế vào thời điểm đó.

Cùng với việc trao đổi email qua lại với tuyển dụng viên, tôi chắc như đinh mình phải làm việc ở công ty này. Một công ty startup, một công ty đề cao sáng tạo và thử thách.

Oh man! You really made me crazy.

Tôi bắt đầu với vị trí sales, càng làm tôi càng phấn khích, càng làm 2 anh boss càng giúp tôi thấy rõ bức tranh.

Bức tranh vẽ ra viễn cảnh 1 sản phẩm công nghệ của Việt Nam đi chinh phục thế giới, để rồi anh Tây anh Tàu nào nhìn vào đó cũng nghĩ ngay đến Việt Nam, bức tranh về việc đưa phần mềm của chúng tôi xuống hàng triệu bà con làm ăn, bức tranh về sự thay đổi và những quyền lợi trong mơ mà chúng tôi nhận được.

Đó là niềm kiêu hãnh, tự hào và có vóc dáng của sự vĩ đại.

Vẫn như cũ, tôi chiến đấu và dần hoàn thiện kỹ năng cho mình, tôi muốn giữ 1 vai trong thước phim lịch sử này. Có những thời điểm công ty cực kì khó khăn, nhưng chưa lúc nào tôi muốn bỏ đi.

Người ta thấy trong tôi ngọn lửa không bao giờ cạn, họ thắc mắc, nhưng điều đó chỉ đơn giản là tôi bị những ý tưởng trở nên vĩ đại thôi thúc, còn khi ý tưởng trở nên bé nhỏ, tôi cũng không còn hứng mấy, thậm chí rời bỏ.

Tôi vẫn giữ thói quen đọc sách, đọc đủ các thể loại có thể giúp tôi trang bị kiến thức và kỹ năng cho sau này, có khi đọc những câu chuyện thành công, doanh nhân, các sách Sales hoặc marketing, tham khảo bất kỳ thứ gì tôi quan tâm.

… nhưng những thứ này không làm cuộc sống tôi thay đổi, không làm mơ ước trở nên vĩ đại của tôi thành hiện thực được.
Bao lần tôi trăn trở mãi câu hỏi vì sao đến giờ vẫn chưa làm được gì, nếu bây giờ được trao cơ hội, tôi nghĩ rằng chắc sẽ chẳng thể tận dụng được.

Cái tôi thiếu không phải kiến thức hay kỹ năng, cái tôi thiếu cũng chính là cái tôi đầy…

SỰ CÔ ĐỘC
Hôm nay tôi quyết định rời bỏ công việc, rời bỏ mức lương ru ngủ hiện tại để đối mặt với nghề nghiệp mà tôi cho rằng mình đang muốn theo đuổi.

Tôi rời bỏ “sự vĩ đại” mình từng theo đuổi vì nhận thấy lửa trong mình đã nguội, quá chán nản với hiện thực trước mắt, dù trước đó, chúng tôi đạt được một vài thành công nhất định và tôi cũng giữ vai trò như mình mong đợi, tuy nhiên, vấn đề mất định hướng và sa đà vào chính trị công ty khiến tôi một lần nữa không thể tiếp tục gắn bó.

So what do I do now?

Tôi khởi động coclac.net như 1 cách để chia sẻ với thế giới suy nghĩ và kinh nghiệm của mình, tuy nhiên thời điểm đó tôi cũng cảm nhận rõ ngọn lửa tưởng chừng không tắt bây lâu nay giờ không còn rực rỡ nữa, nó như đống than sắp nguội vậy thôi.

Tôi suy nghĩ rất nhiều về con đường sắp tới của mình, kèm theo chút lo lắng sau khi nghỉ việc, đắn đo rất nhiều về thứ vĩ đại mà suốt 8 năm mình muốn theo đuổi, đôi khi các bài blog trên coclac.net không được đều đặn vì một lần nữa, ngọn lửa tưởng chừng sắp tắt, tôi không nghĩ rằng mình có thể bắt đầu 1 công việc mới với sự háo hức khi xưa.

Tôi nhớ lại thời điểm từng dự thi chương trình IPL, tôi lọt tới vòng 4 và không được tham gia vào chương trình đào tạo này, nhưng nó cho tôi hạt giống trong suy nghĩ, hạt giống về sự nghèo hèn của đất nước này và thắp lên giấc mơ cháy bỏng muốn thay đổi.

Rồi tôi nhận ra cái cuối cùng và cái bấy lâu nay khiến máu nhiệt huyết trong người tôi không ngừng sôi sục không phải là việc đưa 1 sản phẩm ra quốc tế, không phải là tạo nên 1 doanh nghiệp tầm cỡ…

Mà là thay đổi thế giới, CHANGE THE WORLD
Vâng, tôi là thế, tôi nhận ra mình không thể sống mạnh mẽ với những suy nghĩ tầm thường được, chỉ là tôi đã thất bại quá nhiều lần rồi.

Ý nghĩ này làm tôi trong khoảnh khắc lấy lại toàn bộ năng lượng của mình, tôi chiêm nghiệm lại những gì đã xảy ra trước giờ, những thứ thay đổi thế giới tôi được biết qua sách vở, tôi nói ý tưởng này với ‘người quan trọng của mình’ để định nghĩa changing the world là thế nào và tôi nên làm gì tiếp theo.

Có những phát minh làm thay đổi thế giới…

Đưa máy tính trở thành 1 công cụ mà mọi cá nhân đều sở hữu đã khiến thế giới thay đổi, khiến con người làm việc năng suất hơn.

Kết nối các máy tính với nhau thông qua internet cũng làm thế giới thay đổi, thông tin ngày càng rộng mở, hành vi của con người cũng thay đổi, thế giới kinh doanh cũng từ đó mà chuyển biến.

Điện thoại thông minh khi được đặt vào tay từng cá nhân cũng thay đổi thế giới theo cách chúng ta không hình dung nổi, thử hỏi ai không nhận ra cuộc sống của chúng ta với chiếc điện thoại gắn bó ra sao.

Facebook ra đời thay đổi cách chúng ta giao tiếp với nhau, giờ chúng ta cắm mặt vào đấy mỗi ngày, bao kẻ bán hàng cũng nhìn thấy cơ hội đấy và liên tục chào bán sản phẩm của mình.

Xe hơi ra đời thay đổi cách chúng ta di chuyển, thay vì đi ngựa như cách đây không lâu, giờ chúng ta có thể phà phà trên các con xe to tướng.

Những phát minh này đã khiến cuộc sống và hành vi chúng ta hoàn toàn thay đổi.

Tôi hơi thắc mắc lúc người ta phát minh ra chúng, họ có hình dung được điều đó.

Tất nhiên, có những phát minh thay đổi thế giới 1 cách triệt để, mạnh mẽ, từ tận gốc rễ, một số còn lại thì không, nhưng không sao, tất cả đều đã thay đổi thế giới.

Đến những con người thay đổi thế giới…

Năm 2008, Giản Tư Trung nổi lên như 1 nhân vật kết nối cộng đồng người trẻ nhiệt huyết và doanh nhân tại VN với tham vọng thay đổi bộ mặt và xây dựng thương hiệu cho quốc gia.

Không rõ đã thành công hay chưa nhưng chương trình IPL đã gieo mầm hạt giống trong đầu tôi, nên coi như cũng đã thay đổi thế giới.

Thế nhưng bên cạnh những ngôi sao sáng này, chúng ta vẫn còn tồn tại những thế giới mà mãi không thay đổi được…
Vượt đèn đỏ, leo lề đường, xả rác, giáo dục, giới công chức,… là những thế giới điển hình. Tôi nghĩ chúng ta đã thực hiện rất nhiều nỗ lực, nhưng có vẻ không áp phê cho lắm.

Chúng ta hay thấy lực lượng dân phòng đi “dọn dẹp” buôn bán lề đường nhưng chỉ được 2 hôm là mọi thứ lại như cũ.

Chúng ta nâng giá dịch vụ với nhau, anh A nâng gía với anh B, anh C lại nâng giá với anh A, rồi cứ lặp lại như thế.

Chúng ta hại nhau bằng việc kinh doanh thực phẩm bẩn để kiếm lời.

Tôi cho rằng nếu mỗi con người chúng ta đều được cấy mầm cái ý tưởng về thay đổi thế giới vào trong đầu, hẳn nhiên chúng ta đang cùng nhau tạo ra 1 thế giới tốt hơn.
Sự chuẩn mực của Nhật Bản trong mắt thế giới phải trải qua nỗ lực vô cùng lớn của những cá nhân đi thay đổi thế giới.

Thế nên tôi cũng muốn mình là người thay đổi thế giới…

8 năm tôi làm ở 2 công ty, công ty đầu tiên, thế giới mà tôi muốn thay đổi là thế giới doanh nghiệp, tôi muốn đưa những hiểu biết của mình để giúp đỡ thế giới này… và đã thất bại.

Công ty thứ 2, tôi muốn thay đổi cách thế giới nhìn vào Việt Nam, tôi nhận thấy cơ hội đưa 1 sản phẩm VN ra quốc tế, và chiến đấu hết mình vì điều đó, chúng ta ai cũng thấy nhục cho đất nước nhưng cơ hội để thoát nhục với tôi chính là đây… thế mà cũng chưa làm được.

Giờ tôi sẽ hướng bất kỳ hoạt động hay công việc nào của mình vào ý tưởng thay đổi thế giới (mà được thể hiện trìu mến với tên gọi sứ mệnh) bởi điều đó thúc đẩy tôi hơn bất kỳ điều gì khác.

Tôi nhận ra thay vì tiếp tục cô đơn hành trình như hiện tại, tôi sẽ ra sức kết nối để những con chim én thực sự tạo ra mùa xuân.

Có thể tôi sẽ phát minh ra thứ gì đó thay đổi cả thế giới như cách những thứ vĩ đại đã làm, hay chỉ đơn giản là người đi thay đổi thực tại đang hiện hữu, hoặc đơn giản, tiếp tục giấc mơ đưa sản phẩm VN ra thế giới.

Biết đâu được, nhưng ý tưởng đó kích thích tôi hơn.

TwitterTweet on Twitter FacebookShare on Facebook PinterestPin on Pinterest

KEEP READING ⇊

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

We are glad you have chosen to leave a comment. Please keep in mind that comments are moderated according to our comment policy.

We are glad you have chosen to leave a comment. Please keep in mind that comments are moderated according to our comment policy.